THU TIỄN BIỆT - Thơ Nguyên Bình
.
Thì em cứ giữ mùa Thu ở lại
Mây trắng lang thang cuối đất cùng trời
Dăm chiếc lá vàng với một vết son môi
Có những mùa Thu về qua cổ độ
Nắng nhạt bên chiều ngày đưa tiễn nhau đi
Vạt áo mong manh chưa biết nói năng gì
Bến sông xa ngập ngừng cánh buồm viễn xứ.
Bóng người đi vào dặm nghìn thương nhớ
Mười ngón tay đan chút kỉ niệm mơ hồng
Dòng sông trôi lặng lẽ giữa chiều không
Ngoảnh mắt lại hồn mơ về cố quận.
Em đứng giữa bóng thu vàng lững thững
Hoa tím ven đường khép mắt ngủ say
Mùa thu khóc thầm lệ ứa ai hay
Vài chiếc lá rơi xuống vai gầy tiễn biệt.
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa